Ký ức mắt đen
Thơ song ngữ Nguyễn Trọng Tạo
Ký
ức
Mắt đen -
Memory of
Black Eyes
Nhà xuất bản Thế giới và Trung tâm Văn
hoá Ngôn ngữ Đông Tây vừa xuất bản tập thơ song ngữ Ký ức Mắt đen -
Memory of Black Eyes, gồm 21 bài thơ của Nguyễn
Trọng Tạo do
nhà thơ trẻ Nguyễn Phan Quế
Mai và chuyên gia ngôn ngữ Mỹ Hilary Watts
chọn dịch sang tiếng Anh, với lời giới thiệu của nữ thi sĩ Mỹ Mary E.
Croy
và lời bạt của Nguyễn Đức Tùng.
Mary Croy viết trong Lời giới thiệu (xem toàn văn tại đây) :
"Tập
thơ song ngữ "Ký ức mắt đen" sẽ làm bạn sửng sốt về những mùi vị, sự
hấp dẫn và sự thanh nhã của nó.
Đây
là tập thơ về cuộc đời viết bởi một người đàn ông đã trải qua chiến
tranh, tình yêu và chiến thắng. Tập thơ này bao trùm khoảng thời gian
hai mươi năm, và làm tôi kinh ngạc bởi chiều rộng và sự mạch lạc của
nó.
Thơ của Nguyễn Trọng Tạo
nói về sự trải nghiệm hiện đại
một cách thấu đáo, đồng thời tỏ lòng tôn kính về truyền thống lâu đời
của văn học Việt Nam đã đi trước ông. Thơ của Nguyễn Trọng Tạo là sự
giới thiệu tuyệt vời về những truyền thống trữ tình của Việt Nam, giúp
người đọc phương Tây nhìn Việt Nam trong ngữ cảnh rộng hơn."
Diễn Đàn chân thành cảm ơn nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo đã cho phép đăng một số bài trong tập thơ này.
KÝ ỨC MẮT ĐEN
Đen
và long lanh hai hạt nhãn Hưng Yên
ngỡ than
đá Quảng Ninh cũng không đen và
long lanh đến thế
đen và long
lanh đã hớp hồn anh
18 ngàn năm
18 vạn năm
anh không nhớ rõ.
Đập vỡ thuỷ tinh cũng chẳng
còn rượu nữa
đập vỡ
tượng người có gặp trái tim
yêu?
anh đập vỡ anh và anh nhìn
thấy
đen và long lanh xa lắc bỗng
hiện về...
Không phải đen của
đêm tối châu Phi man man cuồng dại
không phải đen của hố thẳm
chiến tranh thủ đoạn điên rồ
không phải đen của mực Tàu
tài hoa thư pháp
không phải đen
của dòng sông con đường phát
sáng cơn mơ...
Đen và long lanh
hiền dịu dại khờ
đen lúng
liếng dân ca đen ngân nga lễ hội
hoá đá anh mắt em 18 tuổi
18
ngàn năm hay 18 vạn năm?
Ông
Già Thời Gian ngỡ như chẳng già
hơn
bạc trắng nụ cười tìm
anh hỏi nhỏ:
- đen và long lanh thuở
xa ấy đâu rồi?
- Đen và
long lanh vẫn lẽo đẽo bên trời
dẫu anh nằm dưới cỏ
khi mùa
xuân xao xuyến còn tươi!...
Huế,
6.11.2002
MEMORY OF BLACK EYES
Black
and sparkling, two seeds of Hung Yen longan
thinking
coal from Quang Ninh not so black and sparkling
black
and sparkling has stolen my soul
18
millenniums
180
millenniums
I
can’t
remember so well.
Break
the crystal bottle of liquor, there is no more
break
the statue, will I meet a loving heart?
I
break myself and I see
black
and sparkling from the far away distance coming back...
Not
the black of Africa, so wild and free
not
the black of war’s hollow crater, so cruel and crazy
not
the black of Chinese ink, talented calligraphy
not the black of
the river the road, letting dreams free...
Black and
sparkling, gentle and innocent
black flirtatious folk songs,
black echoing festivals
turning me into stone, your 18 year-old
eyes
have 18 millenniums or 180 millenniums gone by?
It
seems Time’s Old Man can’t be older
a white-haired
smile finds me with a quiet question:
- where is black and
sparkling in the far-away distance?
- Black and sparkling
still patiently attends my side
even until under the grass I lie
when sanguine spring still
remains fresh in mind!...
Hue, 6 November 2002
BỨC TRANH TÌNH
không
vẽ mắt không vẽ môi không vẽ
dáng hình
tôi vẽ hơi thở em
thơm tho lộc biếc
căng cứng vú
đồi
và chiếc gương trời
ai vừa đánh rơi xuống mặt hồ
trong vắt
không vẽ trái tim em,
không vẽ trái tim anh
tôi vẽ cây
Bạch Nhân thân trần cắm chân vào
trái đất
cành vươn tay ghì
xiết mùa xanh
tôi vẽ mong manh mảnh
trăng giêng
hằn dấu môi non
ai
vừa cắn vào da trời sung sướng
không vẽ người đàn bà
hồi xuân
tôi vẽ mùa xuân
vĩnh hằng trên toan trắng
em!
bức
tranh tình không năm tháng
em!
mùa
xuân chiếm hữu sắc màu tôi!
Hà
Nội 2001
A PAINTING OF LOVE
don’t
paint eyes, don’t
paint lips, don’t
paint figures
I
paint your breath as fresh as green buds
firm
hilly breasts
and
the sky’s
mirror
which
has just dropped into the crystal clear lake’s
surface
don’t
paint your heart, don’t
paint my heart
I
paint a Bach Nhan tree with a naked body, his legs deep into the
earth
branches
extending outward, entwined to embrace the green season
I
paint the fragile January moon
with
a print of young lips
a
nymph who has just bitten into the erotic sky
don’t
paint a woman who has regained her youth
I
paint the eternal spring on the white canvas
you!
the
painting of
love without time
you!
the
spring that has mastered my colours!
Hanoi 2001
THIÊN THẦN
em mười chín tuổi nghìn năm trước
sao đến bây giờ mới hai mươi
môi mềm ngực nõn vòng tay xiết
anh là đá tảng cũng tan thôi
cứ tưởng một lần cho đỡ khát
nào ngờ bùa ngải lú trời xanh
nghìn sau gặp lại... em hăm mốt
môi ngực vòng tay vẫn thiên thần.
1991
ANGEL
you were nineteen thousands of years ago
how come you’re only twenty now?
lips soft, breasts young, arms hugging tight
made of rock, I would still melt away
I imbibed once to relieve my thirst
didn’t think I’d become so addicted
seeing you again after thousands of years…twenty-one you turn
lips, breasts, embrace, like an angel you remain.
1991
LÁ
Tiếng
lá rơi nặng như một xác người
lá xanh
lá vàng
lá xám
khô
lá đỏ...
Lá không
phải là anh
lá không phải là
tôi
lá đã hát
đã
đau
đã khóc
lá đông
vui đơn độc
và lá đã
rơi nặng như một xác người
Tôi khâm liệm trong tấm khăn mây
xám
rồi chôn lá vào hồn
tôi thăm thẳm...
Hà
Nội, 11.2001
LEAVES
The
sound of falling leaves, heavy as a human body
green
leaves
yellow
leaves
grey
dry leaves
red
leaves...
Leaves
are not you
Leaves
are not me
Leaves
have sung
have
suffered pain
have
cried
leaves
have rejoiced in a crowd lonely
and
leaves have fallen like a human body
I
prepare a funeral with a cloth made of grey clouds
And
I have buried leaves into my soul, deep down...
Hanoi, November 2001
Các thao tác trên Tài liệu