Bạn đang ở: Trang chủ / Sáng tác / Thảo Nguyên - chùm thơ

Thảo Nguyên - chùm thơ

- Thảo Nguyên — published 10/08/2016 00:00, cập nhật lần cuối 18/10/2016 00:05

ChùmThơ


Thảo Nguyên




MẶT TRỜI VỪA RỤNG TRÊN SÔNG SEINE


Ta rồi sẽ buồn xô con nước cạn
Vỡ tan bờ ngập đắng cả cơn mơ
Mùa giông bão đêm từng đêm mưa trút
Sông Seine chìm trong biển nước mịt mờ

Ngàn năm cũ hóa thành con thác trắng
Xé lòng ta một phút nát tan hồn
Bao hờn giận bỗng thành mây tích tụ
Xô trắng trời sầm sập nước trời tuôn

Kia mái phố oằn lưng trong bão muộn
Đây chuyến đò đỏ ối cả hoàng hôn
Tìm đâu nữa góc nhân tình ném khóa
Bên mố cầu tình sử đã vùi chôn

Sông đã ngợp mà trời còn lóa nắng
Những vạt tình ngập ngụa đất lầy trôi
Ta sợ lũ như sói hoang sợ lửa
Chim sa đàn cong gẫy cánh mồ côi

Rồi sẽ tạnh đợt cuồng điên lũ quét
Chỉ còn đây dấu ấn của tan hoang
Nhưng thôi đã một mặt trời vừa rụng
Trên dương gian ánh sáng vẫn đang tràn

Sách Khải Huyền người xưa từng viễn hoặc
Sẽ một ngày cả thế giới vùi chôn
Nhưng ta biết, hồi sinh trong Mặc Khải
Một bàn tay sẽ vá lại cánh buồm...

--- Ka 06062016

  

 


CHỈ LÀ MÙA QUA PHỐ THÔI EM...


Phải mùa Thu đi qua ngõ không em
Ta ngỡ lòng nhuốm vàng lá đổ
Hàng Dẻ vừa qua mùa Đông trơ thân khô úa
Mới bừng lên màu nắng sáng nay...

Mùa Thu thoáng qua như vỗ nước chân mây
Nghe trĩu buồn cắt ngang đường thở
Mưa bất ngờ đổ lòng vào vùng gió
Đã cong mình đón đợi cơn giông

Là mưa thôi đâu phải lũ cuồng điên
Mà cây cỏ rạp mình chịu nạn
Là gió muộn quẳng mình vào bão cạn
Mưa trắng trời như mặt nước đang dâng

Phải mùa Thu qua ngõ không em
Hay bóng ai ào qua như ảo ảnh
Chiếc cầu vồng vỡ đôi như sắp rụng
Tạnh mưa rồi lại đổ xuống rưng rưng...

Phải mùa Thu nghiêng ngả lá Thu buồn
Mà xác Dẻ xanh rũ đầy trên mặt cỏ
Những hạt Dẻ non như nụ hôn giập vỡ
Một điều gì..
Hay là đức tin....?

Chỉ là mùa Thu ẩm ướt dưới mưa tuôn
Chỉ là nắng vừa rụng vào mắt bão
Mà nghe gió tan tành ngang phố ảo
Trời tháng Năm vừa lạc bước sang mùa...

=== Sau một cơn mưa....

Ka

31.05.2016

  

 


BÀI THƠ TRÊN CÂY THẬP GIÁ


Người bỏ ta một mình về phía trống không
Để lại nơi đây khoảng trời rụng đầy hoa khô. Và nắng
May còn có mùa đông xác xơ bụi cây cúc đắng (*)
Kiên nhẫn đứng chờ mà chẳng biết chờ ai...

Phía cuối con đường ta tuột tay thành thử mưa rơi
Người nhặt lên để lòng mình trôi vào mùa giông bão
Điều kỳ lạ chỉ một lần hiện hữu
Mưa phía không người là nắng phía không tôi

Con dốc quá dài hờn giận chưa kịp khô môi
Chỉ khúc sông lạc dòng lặng trôi về miền hư ảo
Không ai biết dưới dòng sâu triền cát thẩm thấu đầy vết bão
Tự ủ ấm cho mình bằng nhợt nhạt ngàn sao...

Người chẳng hồn nhiên ta tự cấu mình đến quặn đau
Tự hôn lên vết thương để xung quanh còn vờ đang nhộn nhịp
Sau ba đêm trong hang sâu Chúa nhân từ thôi trầm mình ẩn náu
Không hồi sinh ta còn lại những gì?

Thôi thì dang đôi tay trụa trầy đóng lên cây Thập giá từ bi
Ta gánh trên vai ta đủ trăm năm. Không, ngàn năm - khổ nạn
Phía cuối con đường bóng người như sương mê sảng
Ta vẫn còn trông theo
Se sẽ một làn hương...

---
Ka
30.05.2015
Chú thích: (*) Cúc đắng là tên gọi khác của hoa Dã quỳ

  

 


NGƯỜI ĐÀN BÀ NHẢ KHÓI LÊN TRỜI


Em không biết trong anh có một mối tình câm
Là mối tình chưa bao giờ dám tìm đến em để nói
Như dòng nham từ lâu trào tuôn nhức nhối
Chưa bao giờ ngừng chảy ở trong anh

Đã từ lâu anh nhóm lửa đốt đời mình
Kể từ khi ta gặp nhau trên ngã ba số phận
Không phải vì sắc đẹp em như thiên thần choáng ngợp
Đã làm anh đánh mất tự do

Anh vẫn nhớ chiều mưa lạnh đến co ro
Không con chim nào chịu cất lên tiếng hót
Những vồng khói loãng theo dòng nước
Bỗng vỡ òa khi chạm ánh mắt em

Vồng ngực thanh tân run ướt dưới mái hiên
Đôi môi sũng mềm trong buổi chiểu tái nhợt
Những ngón tay gày cũng loang lổ ướt
Em và mưa một bức tranh buồn

Nỗi buồn của em hay định mệnh mang tên
Trói anh vào từ đó
Thành phố hơn ba triệu dân toàn người lạ xa cơ nhỡ
Cớ gì anh gặp em?

Bất cứ nơi nào nơi em đặt dấu chân
Góc nhà thờ, vườn hoa hay ngã tư nơi em chờ đèn đỏ
Anh đã ghen với cả từng ngọn gió
Được thỏa thuê vuốt tóc em mềm

Có phải từ đây anh nhận án chung thân
Đồng lõa trái tim đa tình viết lên từng trang cáo trạng
Anh buộc tội mình Buộc tội em- tông đồ oan nghiệt
Thả khói lên trời quyến rũ nhân gian

Em xây lâu đài trong góc phố bình yên
Bên chồng em người đàn ông nhợt nhạt
Anh xây lâu đài của anh trên sa mạc cát
Anh vẽ mẫu chưa xong
Em đã phá xong rồi ...

Anh chỉ có trong lòng một mối tình thôi
Là mối tình từ lâu chẳng bao giờ anh dám nói
Lâu đài anh xây bằng tình yêu hấp hối
Là ngục tù giam giữ cuộc đời anh.

---

Ka 31.08.2016

  

 


ĐÊM KHÔNG CHỒNG


Ái ân còn luẩn khuất ở đâu đây
Đêm vụng dại dìu nhau vào ngấu nghiến
Ôi kỷ niệm chờm lên như cát nóng
Xô qua thân làm nhỏ máu vết thương

Đêm không chồng trăng cứ sáng như thường
Nào đâu biết lòng ai đang gầm réo
Lửa thiêu đốt những ảnh hình chồng chéo
Để tàn tro băng bó lại tâm hồn

Muốn khép lòng như khép một hoàng hôn
Trả tất cả lại về trong bóng tối
Sẽ vùi chôn những ước mơ lầm lỗi
Thôi vinh danh trơ khấc những bộ xương...

Chẳng có gì khỏa lấp được oán hờn
Những mượn vay có ngày rồi cũng trả
Ôi phù du kiếp này thôi như đã!
Ta nợ người...
Người có nợ ta không?

Đêm không chồng nghe tim ngấm cô đơn
Lòng sấp ngửa với quá nhiều sự thật
Vòng tay ôm một vòng tay định mệnh
Chợt hồi chuông đánh thức một linh hồn...
----
Ka
25072014



Các thao tác trên Tài liệu

được sắp xếp dưới: Thu 2016
Các số đặc biệt
Các sự kiến sắp đến
Sân khấu Hồng Hạc - Diễn viên hạng ba 03/01/2025 19:30 - 22:00 — Hoạ Sĩ Cà phê | 15 Phan Kế Bính, Quận 1, TPHCM
Sân khấu Hồng Hạc - Nếu anh còn được sống 07/01/2025 19:30 - 22:25 — Nhà Hát Thanh Niên
Các sự kiện sắp đến...
Ủng hộ chúng tôi - Support Us